Bí mật để trở nên dễ mến

0

Tôi đã học được bí quyết trở nên dễ mến từ Debbie – một cô bồi bàn. 

Tôi làm việc trong quầy pha chế tại một nhà hàng cao cấp, nơi được biết đến với món bít tết ngon tuyệt, cũng như là nơi tụ họp của phần đông giới doanh nhân thành đạt. Khách hàng của chúng tôi đều là những gã đàn ông đầy quyền lực, đồng hồ xịn trên cổ tay cùng mùi da trên ghế xe hơi đời mới ám lên những bộ suits chỉnh tề.

Tiền tip cho mỗi ca làm luôn là một con số khổng lồ. Phần lớn nhân viên đều trẻ trung, đồng thời chúng tôi nhanh chóng học được kỹ năng đánh giá khách hàng ngay từ khi họ vừa bước qua cánh cửa.

Về cơ bản, bạn chỉ có một cơ hội duy nhất để đánh vào sự tín nhiệm của khách hàng: từ lúc một quý ông ngồi xuống bàn cho đến khi thanh toán, bạn cần tìm cách lưu lại ấn tượng về sự phục vụ chu đáo của mình. Nếu bạn làm đúng, phần thưởng ngoài số tiền tip kha khá còn là sự vui lòng quay trở lại nhà hàng thêm nhiều lần nữa. 

Dẫu sao đi nữa nó vẫn là một “trò chơi” đầy rủi ro.

Mỗi người chúng tôi đều cố gắng để được khách hàng nhớ tới nhiều nhất. Chúng tôi được yêu cầu mặc váy đen cùng sơ mi trắng, vì thế chúng tôi đều “nâng cấp” đồng phục của mình, váy ngắn hơn, sơ mi bó chặt… Chúng tôi tỏ ra quyến rũ, thử nhiều cách tiếp cận khác nhau chỉ để được khách hàng chú ý tới nhiều hơn.

Khách hàng đều được chào đón khi đến nhà hàng của chúng tôi, nhưng vì một lý do khó hiểu nào đó phần lớn bọn họ đều không thường xuyên quay trở lại, trong môi trường kinh doanh nhà hàng, khách hàng quen là tất cả mọi thứ!

Tuy nhiên, trường hợp này lại không áp dụng với những khách hàng của Debbie.

Debbie quả thực là một cỗ máy in tiền. Tôi thường xuyên nghe đến tên của cô trong thời  gian học việc. Người hướng dẫn cho tôi thường nói, cách nhanh nhất để bị đuổi việc là… gây sự với Debbie.

Tôi đã nghe mọi câu chuyện về cô ấy. Khách hàng sẵn sàng chờ đợi cô thay vì ngồi vào một chiếc bàn trống có sẵn do nhân viên khác phục vụ. Debbie “sở hữu” những khách “sộp” quen thuộc của nhà hàng. Mọi người đều quý mến cô ấy, từ nhân viên cho tới thực khách, Debbie quả thực như một bà hoàng trong vương quốc của mình.

Sau hai tuần làm việc, cuối cùng tôi cũng được gặp Debbie, và quả thực, cô ấy không hề giống như trong tưởng tượng của tôi. Tôi nghĩ cô phải có vẻ ngoài như siêu mẫu cùng vương miện lấp lánh trên đầu, và thái độ cao ngạo như hoa hậu. Dựa trên những “tin đồn” khó tin của mọi người về cô, tôi đã vẽ ra một Debbie hoàn toàn khác biệt.

Debbie đến từ Tennessee. Cô thường buộc mái tóc dài màu nâu lượn sóng của mình một cách cẩu thả ra phía sau, không hề trang điểm, mặc một chiếc váy đen dài cùng sơ mi trắng rộng thùng thình. Hoàn toàn không như tôi mong đợi.

Debbie hoàn toàn là một cô gái bình thường, không có gì nổi bật.

Vậy điều gì khiến cô có thể kết nối với tất cả mọi người một cách dễ dàng đến như vậy?! Lý do không phải là ngoại hình hay sự quyến rũ của cô, mà là kỹ năng giao tiếp với những người xung quanh.

Một cách nghiêm túc, tôi nhanh chóng quyết định học hỏi từ cô, tôi quan sát cô như xem một cuốn phim hướng dẫn. Tôi muốn học mọi bí mật từ cô ấy. Tôi chú ý đến ngôn ngữ cơ thể của Debbie, nghe âm điệu khi nói và cách tương tác cùng khách hàng của cô. Tôi “phỏng vấn” mọi người lý do tại sao họ lại quý mến Debbie đến như vậy. Từng bước một, tôi lắp các mảnh ghép với nhau để ra được bức tranh toàn cảnh về Debbie, về “món quà” mà cô có được.

Cô ấy rất dễ tính. Cô không cần phải cố gắng chứng tỏ mình với bất cứ ai. Đồng thời cô cũng không đặt bất cứ áp lực nào lên người khác. Cô chỉ duy trì lòng tự trọng của chính mình. Cô ấy khiến bạn là chính bản thân bạn. Bạn không cần phải thay đổi mình hoặc quan điểm cá nhân khi ở cạnh cô. Bạn có thể nói chuyện cởi mở với Debbie về bất cứ chủ đề mở nào.

Cô ấy luôn lắng nghe. Có một sự khác biệt lớn giữa lắng nghe và tiếp chuyện. Cô ấy có khả năng giải mã mọi điều bạn cố gắng truyền tải cũng như hiểu việc bạn đang nói tới đâu.

Cô ấy không nói xấu người khác, không bao giờ. 

Cô ấy làm việc có trách nhiệm, nếu mắc lỗi, cô thừa nhận nó. 

Cô ấy cảm thấy thoải mái với vẻ ngoài của mình.  Đây là lý do chính khiến cô ấy thu hút người khác, cô ấy thích là chính bản thân mình và luôn cảm thấy hài lòng vì điều đó.

Cô ấy vô cùng ấm áp, như ánh mặt trời vậy, mọi người luôn cảm thấy vui vẻ khi ở gần cô.

Cô ấy không có thói quen đặt kỳ vọng cao lên người khác hay điều khiển người khác.

Cô luôn sống thật với bản chất của mình, không gò ép bản thân theo một hình mẫu nào khác.

Cô ấy hiểu bản chất của con người. Debbie luôn nói rằng bạn không thể có được một khu vườn đẹp mà không cần phân bón. Cô ấy hiểu rằng con người ta có thể xấu xa đến như thế nào nhưng quan trọng là không để điều đó gây ảnh hưởng tới mình. Bất cứ điều gì từng được “ném” vào cô cũng trở thành phân bón cho “khu vườn”, làm Debbie càng trở nên thu hút, tươi đẹp hơn.

Debbie được nhiều khách hàng quý mến, đơn giản vì cô thành thực.

Cô không thay đổi bản thân để gây ấn tượng với bất cứ ai và cô cũng chấp nhận bạn đúng như bản chất bạn thuộc về.

Con người đã tạo ra vô vàn bản sao giống y nhau nhưng người ta lại luôn muốn được coi là duy nhất. Một viên thuỷ tinh dù sáng bóng đến thế nào, khi bạn đặt nó cạnh viên kim cương cũng trở ảm đạm.

Tôi đã học được một bài học rằng bạn không thể tự tạo nên một con người mới để rồi coi nó như con người thực của mình. Hãy học hỏi những điều tốt đẹp, đón nhận những điều xấu một cách bình thản. Hãy là chính mình và bạn sẽ được mọi người yêu mến nhiều hơn!

Du Tử/theo Quora.com

Rate this post