Tâm sự: Vợ tôi nhận “trái đắng” khi khai man (phần 1)

0
378
Vietucnews Đầu năm 2006, từ Việt Nam, người vợ cũ gửi cho tôi những bức ảnh ốm yếu thê lương (được dàn dựng bởi người chị ruột). Rồi nàng ngỏ ý muốn xin visa du lịch qua Úc thăm tôi… nên cần MƯỢN một số tiền để chứng minh tài chính.

PHẦN 1.

Vì tình người, không một chút nghi ngờ tôi gom góp, giật gấu vá vai rồi lần lượt gửi về cho nàng MƯỢN tổng cộng 19.000 Úc kim (khoảng 300 triệu đồng Việt Nam), qua ngân hàng ACB (đổi sang USD 13.910.59).
Rồi đơn xin visa của nàng bị từ chối, vì “không điền chi tiết người thân” (mặc dù nàng có anh rể là hướng dẫn viên du lịch). Tức là nàng không đi Úc du lịch nữa! Nhưng còn số tiền tôi đã cho mượn? Thì nàng thản nhiên trân trọng thông báo: “Ngân hàng Việt Nam chỉ nhận, chứ không cho gửi ngoại tệ ra nước ngoài” Xong! Từ đó nàng không hề đưa ra một cách hoàn trả nào khác.
Đầu năm 2007, vì lòng vị tha tôi lại về Việt Nam, lại làm thủ tục tái hôn, lại làm thủ tục bảo lãnh cho nàng đi Úc định cư. Rồi về Việt Nam đã khá lâu mà không thấy nàng nhắc đến số tiền đã MƯỢN, tôi buộc lòng phải hỏi?
Có lẽ đã được xếp đặt sẵn, nàng mang ra một số biên nhận viết tay (trị giá 5.000 Úc kim) của văn phòng dịch vụ nào đó, rồi thản nhiên bảo tôi: “Như vậy là hết rồi đó”. Tôi trợn trắng, ú ớ: “Nhưng, nhưng anh đã gửi về 19.000 Úc kim mà?”
Nàng nhìn tôi khinh bỉ, như trót lấy nhầm một anh chồng mắc bệnh tâm thần thứ thiệt. Rồi đớn đau, cất tiếng than rằng: “Cả đời em chưa bao giờ thấy (đừng nói nhận) một số tiền vĩ đại như vậy!”.
Nhưng khi tôi đưa ra những biên nhận gửi tiền của Commonwealth Bank ở Úc, và nhận tiền của ngân hàng ACB (đã đổi sang Mỹ kim) thì tới phiên nàng trợn trắng, ú ớ rồi cho rằng đã dùng 14.000 Úc kim còn lại để… gọi điện thoại. Tôi ráng hỏi: “Thì cũng phải có cái biên nhận điện thoại chứ?”
Thế là nàng gào lên ai oán: “Anh là thằng chồng đê tiện, có mấy đồng bạc (gần 300 triệu đồng VN) mà cũng phải có giấy tờ!”. Rồi nàng đập đầu vào tường đến rướm máu. Rồi nàng uống thuốc ngủ quyên sinh, để bảo toàn danh tiết cho gia đình.
Tay còn cầm những biên nhận gửi tiền của ngân hàng Úc, tôi sững sờ, kinh hoàng trước màn tấu hài thật xúc động, thật chuyên nghiệp của nàng. Nhưng vì tình nghĩa vợ chồng, tôi lại phải cùng chị chủ nhà (tên Yến) đưa nàng vào bệnh viện súc miệng.
Sau đó, tôi đành phải nhỏ nhẹ xin nàng: “Thôi em hãy quên số tiền đó đi. Coi như bị xui, mất.” Nàng liền nở một nụ cười tha thứ, thánh thiện như thiên thần!

 

(Còn tiếp)

Nguồn: FB Huy Thanh Nguyen

Tải app Úc Ơi / VietUcNews / Cộng Đồng Người Việt tại đây nha các bạn http://onelink.to/suwtvz